NGƯỜI H'MONG GIỮ CÁT CÁT CỦA RIÊNG MÌNH
Người H'Mong giữ Cát Cát làm của riêng và họ sống yên bình trong đó. Là hình ảnh của những người phụ nữ miệt mài bên khung cửi, như thêu dệt cả nỗi niềm trong ấy. Những đứa trẻ hồn nhiên, mà kiến người ta cứ man mác nhớ về ánh mắt ngọt ngào xa xăm ấy. Vẫn là một Cát Cát thơ mộng, đầy chất tình với những ngôi nhà trình tường xưa cũ, biểu tượng kèn thồ - “đại sứ thương hiệu” của bản làng nhỏ. Qua bao năm tháng vẫn thế, vẫn nhẹ nhàng e thẹn dưới bóng của núi, dưới những vách đất của người H'Mông, đi qua nắng, qua gió, qua dòng chảy của thời gian.
Sa Pa xứ sở thần tiên, được thiên nhiên ưu đãi, hội tụ đầy đủ các yếu tố để phát triển thành một khu du lịch, nghỉ dưỡng tuyệt vời, mang tầm vóc quốc tế. Được nép mình bên dãy Hoàng Liên hùng vĩ, nơi có đỉnh Pansipan là khát khao chinh phục của hàng triệu người trên thế giới. Nơi có những ruộng bậc thang kỳ vĩ, là kỳ tích nhiều đời của những người con xứ núi.
Vùng đất ấy đẹp cả bốn mùa, ví như mùa Xuân đẹp trong cái lạnh mờ mịt của sương, khi những ánh hoa Đào bừng lên hy vọng, thì Hè đến mang những cơn mưa rào mãnh liệt, núi rừng, làng bản như lau như lia, xanh mướt một màu xanh của lá, và trên kia biển mây trắng bồng bềnh, vô tư lự trong cái phóng khoáng đãi đằng của gió, chẳng biết vô tình hay hữu ý mà che khuất những lở lói của các công trình xây vội, Thu sang là khoảnh khắc mong manh trong cái ruộm vàng của lúa chín ruộng bậc thang, như báo hiệu Đông về trong cái rét co ro ngọt ngào của núi, phố xá mờ đi trong sương mù đậm đặc, làm ta liên tưởng như được sống giữa trời Âu...
Ở giữa một Sapa thật tình, thật diễm lệ ấy, có một không gian xưa cũ và độc đáo, một nền văn hóa đa dạng và riêng biệt, đó là những ngôn từ chính xác nhất để miêu tả về bản Cát Cát – bản làng được mệnh danh là đẹp nhất Sapa. Là điểm đến khiến cho hành trình khám phá Tây Bắc thêm nhiều cung bậc cảm xúc.
Nằm cách trung tâm thị trấn Sapa chỉ chừng 2km, Cát Cát là bản làng H’Mông cổ đã tồn tại hàng trăm năm, nơi vẫn còn những công trình thủy điện, những nếp nhà xưa đã được hình thành từ khi người Pháp ở đây khoảng từ thế kỉ 19. Trong ngôi làng nhỏ bé và bình yên ấy, những người dân tộc mến khách và thân thiện vẫn giữ gìn và bảo tồn những giá trị tôn giáo của dân tộc mình. Họ yêu đời, yêu công việc của mình đang làm, họ sống một cuộc sống bình yên đúng nghĩa! Vì thế, hãy thử đến đây một lần thôi và đứng giữa không gian hùng vĩ của đại ngàn, ngắm nhìn mọi thứ đang diễn ra xung quanh bản làng nhỏ, bạn sẽ thấy bỗng dưng thấy bao nhiêu muộn phiền , mệt mỏi tan biến, chỉ còn lại những cảm xúc dịu êm, thư giãn và sảng khoái !
Có một Cát Cát hùng vĩ và mãnh liệt đến thế ? Làm gì có ai không thốt lên khi ngắm nhìn thác Tiên Sa hùng vĩ, để mãi nhớ rằng tạo hóa đã ban tặng cho Tây Bắc những cảnh quan độc đắc. Nếu đến đây rồi, thì ngồi lại đó, hít cái mùi tinh khôi của dòng nước đang chảy ồ ạt, mới thấm thía sự kì diệu của núi rừng. Thả hồn bên dòng suối cạn bình yên, như chính mạch cảm xúc đang chảy trong lòng vậy.
Để những ngày sau đó, khi trở về với những cuồng quay, với phố thị ồn ào tôi lại chẳng ngừng thổn thức về nhịp sống bình yên của mảnh đất ấy...