Bản Cát Cát - Cat Cat Village

ĐẾN CÁT CÁT, ĐỪNG NÊN HỎI NHAU NHỮNG CÂU NÀY

Đến Cát Cát, đừng nên hỏi nhau những câu này...

Đến Cát Cát, đừng nên hỏi người ta có cảm thấy lạnh không. Vì ở giữa cái thành phố mờ sương mênh mông nỗi buồn này, đôi khi người ta không cảm thấy lạnh vì thời tiết nhưng lại cảm thấy rét buốt vì lòng người vốn dĩ đã chông chênh.



Đến Cát Cát, đừng nên hỏi người ta đã có người yêu chưa. Vì thành phố mênh mông như vậy, có người yêu hay không thì đôi lúc lòng cũng sẽ cảm thấy cô đơn. Ở Cát Cát hay nơi đâu cũng vậy, chỉ khi nào biết cách yêu chính mình thì trái tim ta mới có thể đủ vững chãi để yêu một ai đó.



Đến Cát Cát, đừng nên hỏi người ta làm việc có ổn không, lương một tháng được bao nhiêu, đã làm ông này bà nọ chưa. Ở bất kì nơi nào cũng vậy, đối với những người đến nơi này vì cơm áo gạo tiền thì đó đã là một gánh nặng vô hình trong guồng quay cuộc sống rồi.



Đến Cát Cát, đừng hỏi người ta có muốn ở đây cả đời không. Thực ra không cần hỏi, ai cũng biết được câu trả lời rồi. Đa phần ai cũng sẽ ước có 1 ngôi nhà nhỏ, nhỏ thôi nhưng chắn được bão đời. Cát Cát bình yên thế mà!

Đến Cát Cát, những ngày mưa rả rít đừng hỏi người ta có mang áo mưa hay không. Vì suy cho cùng, với những trái tim vốn dĩ đã cô đơn và chông chênh thì mưa dù lớn hay bé, dù có áo mưa hay ô dù cũng không che được những nỗi buồn đã thấm ướt cả cõi lòng. Thay vì đó hãy thử nói với họ một câu rằng: “Hay là ngồi lại uống 1 tách trà nóng, đợi cho trời tạnh mưa rồi hẵng về nghen!”.



Có khi như vậy lại khiến người ta thêm phần nào ấm áp giữa cái thành phố vốn dĩ đã lạnh và thênh thang nỗi buồn như là Cát Cát rồi...