CÁT CÁT & BỨC TRANH THỔ CẨM NHIỀU MÀU SẮC
“Không lấy đi gì ngoài những bức ảnh, không để lại gì ngoài những dấu chân”.
Tôi đã từng đến Cát Cát xa xôi, miền đất “đẹp nức lòng vùng Tây Bắc”. Miền đất lấy đi bao sự rung động của những tay lái, lấy đi bao sự thổn thức của những người mê xê dịch. Để giờ đây tôi kể lại câu chuyện về Cát Cát bằng những thước ảnh tâm đắc và những con chữ đầy cảm xúc nguyên vẹn.
Đó là một Cát Cát của tháng 3, khi đất trời màu áo mới, tươi tắn và căng tràn nhựa sống. Đó là những cánh đồng hoa cải vàng trải dài miên man đẹp đến mê mải, rực rỡ cả một góc trời.
Có thể ví Cát Cát như một bức tranh thổ cẩm đa sắc. Tôi như bị ngợp khi chạy xe chinh phục những khúc cua ngoằn nghèo đến chạm đến Sapa, để chạm đến Cát Cát. Những triền rừng thông hoang sơ mà man dại, như tự kể câu chuyện về sức sống mãnh liệt của hàng trăm loài cỏ cây hoa dại, dù trên sỏi đá thì vẫn rực rỡ đó thôi.
Người H'Mong giữ Cát Cát làm của riêng và họ sống yên bình trong đó. Đó là hình ảnh của những người phụ nữ miệt mài bên khung cửi, như thêu dệt cả nỗi miềm trong ấy. Những đứa trẻ hồn nhiên, mà tôi cứ man mác nhớ về ánh mắt ngọt ngào xa xăm ấy.
Vẫn là một Cát Cát thơ mộng, đầy chất tình với những ngôi nhà trình tường xưa cũ, biểu tượng kèn thồ “đại sứ thương hiệu” của bản làng nhỏ bé này. Qua bao năm tháng vẫn thế, vẫn nhẹ nhàng e thẹn dưới bóng của núi, dưới những vách đất của người H'Mông, đi qua nắng, qua gió, qua dòng chảy của thời gian.
Thắng cố, lạp xườn, thịt trâu gác bếp, mèn mén, rượu ngô... những thứ đặc sản chưa xa đã nhớ. Từng thớ thịt thơm mùi khói đặc trứng, từng thớ thịt ngon đến độ chỉ cần nhắc đến thôi đã chảy nước miếng vì thèm thuồng. Thêm một nồi thắng cố. Thêm một chút rượu ngô ấm nồng nữa. Ấm bụng, ấm cả con tim. Là những khoảnh khắc, những trải nghiệm tưởng như đời thường nhưng với là đắt giá vô cùng.
Có một Cát Cát hùng vĩ và mãnh liệt đến thế ? Làm gì có ai không thốt lên khi ngắm nhìn thác Tiên Sa hùng vĩ, để mãi nhớ rằng tạo hóa đã ban tặng cho Tây Bắc những cảnh quan độc đắc. Tôi đã từng ngồi lại đó, hít cái mùi tinh khôi của dòng nước đang chảy ồ ạt, mới thấm thía sự kì diệu của núi rừng. Thả hồn bên dòng suối cạn bình yên, như chính mạch cảm xúc đang chảy trong lòng vậy. Để những ngày sau đó, khi trở về với những cuồng quay, với phố thị ồn ào tôi lại chẳng ngừng thổn thức về nhịp sống bình yên của mảnh đất.
Tôi đã ở đó, những ngày đẹp nhất của tuổi thanh xuân, để ngồi lại đây kể lại những câu chuyện giản dị về Cát Cát bằng những thước ảnh chân thực nhất. Nhìn vào chúng, như được sống lại những ngày thong dong, tự tại, những ngày đẹp nhất được lưu giữ bên ngực trái.
Có một Cát Cát, đã từng mộng mị như thế ! Còn bạn, Cát Cát trong bạn như thế nào ?