TẠO HÓA ĐÃ BAN CHO CÁT CÁT NHỮNG CẢNH QUAN ĐỘC ĐẮC
“Không lấy đi gì ngoài những bức ảnh, không để lại gì ngoài những dấu chân”. Tôi đã từng đến bản Cát Cát xa xôi, miền đất “hoa nở trên đá”. Miền đất lấy đi bao sự rung động của những tay lái, lấy đi bao sự thổn thức của những người cầm máy như tôi. Để giờ đây tôi kể lại câu chuyện về bản Cát Cát bằng những thước ảnh tâm đắc và những con chữ đầy cảm xúc nguyên vẹn.
Đó là một Cát Cát của đầu xuân , khi người ta nhớ về Cát Cát không chỉ còn là một bản làng yên ả neo mình giữa thung lũng Mường Hoa. Mà đó là bản làng của màu hoa cải vàng rợp trời bung sắc. Một cánh đồng hoa cải đẹp mê mải trong nắng vàng đã làm thổn thức bao trái tim của kẻ lữ hành.
Bản Cát Cát như một bức tranh thổ cẩm đa sắc. Tôi như bị ngợp khi chạy xe qua các triền đá, lái chiếc xe chạy theo con đường ngoằn ngoèo để xuống bản. Những căn nhà nép mình bên sườn núi, như tự kể câu chuyện về sức sống mãnh liệt của loài hoa dại, của những con người đang ở đây, dù trên đá thì vẫn rực rỡ đó thôi.
Người H’Mông ở bản Cát Cát họ giữ bản làng làm của riêng và họ sống yên bình trong đó. Đó là hình ảnh của những người phụ nữ tựa cửa, như ngóng trông một điều gì đó. Những đứa trẻ hồn nhiên, mà tôi cứ man mác nhớ về ánh mắt ngọt ngào xa xăm ấy.
Vẫn là một Cát Cát thơ mộng, đầy chất tình với các mùa hoa, mà nhiều đến nỗi, thật khó để tìm ra loài hoa nào làm “đại sứ thương hiệu” của mảnh đất này. Bởi hết mùa hoa cải, sẽ là mùa cánh bướm, xác pháo, hồng cổ hay hướng dương… có khi lại là cúc bất tử. Qua bao năm tháng vẫn thế, vẫn nhẹ nhàng e thẹn dưới bóng của núi, dưới những vách đất của người H’Mông, đi qua nắng, qua gió, qua dòng chảy của thời gian.
Có một Cát Cát hùng vĩ và mãnh liệt đến thế ? Làm gì có ai không thốt lên đứng dưới chân thác Tiên Sa nước chảy ồ ạt tung bọt trắng xóa cả một vùng trời. Tạo hóa đã ban tặng cho Việt Nam những cảnh quan độc đắc. Tôi đã từng ngồi lại đó, hít cái mùi ngai ngái của núi rừng, của dòng nước chảy đến mát lạnh cả tâm hồn, rồi thả những dòng cảm xúc an lành cùng thiên nhiên, như chính mạch cảm xúc đang chảy trong lòng vậy.
Tôi đã ở đó, những ngày đẹp nhất của tuổi thanh xuân, để ngồi lại đây kể lại những câu chuyện giản dị về Cát Cát bằng những thước ảnh chân thực nhất. Nhìn vào chúng, như được sống lại những ngày thong dong, tự tại, những ngày đẹp nhất bên tay lái, bên cả đam mê.
Có một Cát Cát đẹp đến mộng mị như thế ! Còn bạn, Cát Cát trong bạn như thế nào ?